Di sản thế giới: "Nơi linh thiêng và con đường hành hương ở vùng núi Kii", bao gồm chùa Kongōbō-ji trên núi Koya, đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 2004.
Sáng lập: Năm 816, Kukai (Kōbō Daishi) được Thiên hoàng Saga ban tặng vùng đất trên núi Koya, và đã mở ra nơi này như là một căn cứ cho việc tu luyện và truyền bá Mật tông Chân ngôn. Núi Koya nằm ở độ cao khoảng 800 mét, là một môi trường yên tĩnh thích hợp cho việc tu luyện.
Nguồn gốc tên chùa: Tên gọi "Kongōbōji" ban đầu dùng để chỉ toàn bộ các chùa chiền trung tâm của núi Koya, nhưng vào năm 1869 (Minh Trị thứ 2), một chùa được chọn làm trung tâm hành chính của núi Koya đã được đặt tên là "Kongōbōji".
Koya-san, bao gồm cả Chùa Kongōbu-ji, cũng được biết đến như một nơi tu hành. Tại đây, không chỉ các tăng ni hàng ngày thực hành tu tập, mà những người hành hương cũng có thể lưu trú tại các ngôi chùa được gọi là "shukubo" để trải nghiệm rèn luyện tâm linh, thiền định và chép kinh.
Đại Môn (Daimon)
• Tóm tắt: Đại Môn là cổng chính quan trọng của núi Koya, là cửa ngõ chính khi vào núi Koya. Cánh cổng hiện tại được tái xây dựng vào năm 1705, có chiều cao khoảng 25 mét với màu sơn đỏ rực rỡ. Bên trái và phải của Đại Môn có đặt các tượng Kim Cang Lực Sĩ với vẻ mặt nghiêm nghị, bảo vệ toàn bộ núi.
• Vị trí: Nằm ở phía tây của núi Koya, từ đây có thể đi qua để hướng đến khu vực trung tâm của núi Koya.
19 tháng 9, 2024

Đây là một ngôi chùa Phật giáo nằm ở Koyasan, một địa điểm linh thiêng ở tỉnh Wakayama, Nhật Bản. Ngôi chùa được thành lập bởi Kōbō Daishi Kūkai vào thời kỳ Heian và đã trở thành trung tâm của tôn giáo chăn nguyện Thần quyền. Kongōbū-ji thu hút nhiều tín đồ từ trong và ngoài Nhật Bản, nổi tiếng là thánh địa của Mật tông Thần quyền.

Bình luận

Xem thêm